Dạo này, bà con sôi lên với chuyện Lê Phước Hoài Bảo 30 tuổi làm Giám đốc Sở Kế hoạch- Đầu tư Quảng Nam. Nhiều người nghĩ bụng, giá mà mình được làm con các ông lớn như anh Bảo. Nhưng tui đồ rằng, trong lúc này, Lê Phước Hoài Bảo đang ước, giá ba mẹ mình là… nông dân. Nếu thế thì khỏi ai nói, quá khỏe.
Biểu tượng cảm xúc tongue
Có lần tui nói, con nhà nghèo học giỏi hầu như là chuyện bình thường thời nay, phải học mới hy vọng thoát nghèo. Vì thế, nên biểu dương, trao học bổng cho những em “vượt giàu học giỏi”.
Lê Phước Hoài Bảo là người “vượt giàu học giỏi”. Sinh viên giỏi, học xong được giữ lại trường.
Nếu là tui, tui đi Mỹ làm thạc sĩ rồi về dạy lại ĐH. Đi làm tiếp tiến sĩ. Sau một thời gian sẽ thành giáo sư, phó giáo sư… rồi lên Hiệu trưởng ĐH KT, Giám đốc ĐH Đà Nẵng. Mua ngôi biệt thự ở thành phố đang sống, đánh xe hơi đi làm. Vừa sang vừa sướng. Sau đó, nếu có năng lực và cơ hội thì lên thứ trưởng giáo dục như anh Ga (cũng từ trường này)…
Thế mà anh này “chịu” về Quảng Nam, không hay à?
Nếu là tui, tui đi Mỹ làm thạc sĩ rồi về dạy lại ĐH. Đi làm tiếp tiến sĩ. Sau một thời gian sẽ thành giáo sư, phó giáo sư… rồi lên Hiệu trưởng ĐH KT, Giám đốc ĐH Đà Nẵng. Mua ngôi biệt thự ở thành phố đang sống, đánh xe hơi đi làm. Vừa sang vừa sướng. Sau đó, nếu có năng lực và cơ hội thì lên thứ trưởng giáo dục như anh Ga (cũng từ trường này)…
Thế mà anh này “chịu” về Quảng Nam, không hay à?
Vậy nên bà con đừng nói nữa mà nên ủng hộ người trẻ làm. Chí ít học cũng có khát vọng thể hiện bản thân (một thời gian). Coi lại mà coi, cái chức Giám đốc Sở Kế hoạch- đầu tư trao vào tay mấy cha cáo già, họ chẳng lo nghĩ mẹo cá nhân hết ngày đó sao? (Phải chạy thì phải nghĩ cách thu hồi vốn sớm).
Các trường hợp khác, con của ông lớn, nhà giàu mà “vượt giàu học giỏi”, chịu ở quê, có làm lãnh đạo thì tui cũng ủng hộ tuốt. He he. Biểu tượng cảm xúc tongue
*
Tui tưởng tượng, con một anh nông dân, công dân bình bình thường 30 tuổi được bổ nhiệm làm giám đốc sở chắc đời nó sống cũng chẳng yên.
Nhớ hồi sếp tui là Đỗ Quý Doãn, con nông dân, 35 tuổi vô Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy mà chẳng được nổi tiếng (vì chưa có mạng meo).
*
Từ giờ trở đi, Lê Phước Hoài Bảo chỉ nên ước một điều thôi: Nỗ lực để chứng minh giá trị của mình!
*
Tui tưởng tượng, con một anh nông dân, công dân bình bình thường 30 tuổi được bổ nhiệm làm giám đốc sở chắc đời nó sống cũng chẳng yên.
Nhớ hồi sếp tui là Đỗ Quý Doãn, con nông dân, 35 tuổi vô Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy mà chẳng được nổi tiếng (vì chưa có mạng meo).
*
Từ giờ trở đi, Lê Phước Hoài Bảo chỉ nên ước một điều thôi: Nỗ lực để chứng minh giá trị của mình!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét