Thứ Ba, 21 tháng 7, 2015

Mình về


Mình về cát trắng chân mây
Đường xưa gió đã thổi bay lối mòn
Mình về bước chập bước chờn
Vịn tay vào ngọn gió nồm chiều nay.

Mình về chợt tỉnh chợt say
Rượu đong đong mãi chẳng đầy
ly vơi
Dốc tình cao quá ơi hời...
Tính tình tang hát với người hôm nay.

Gió nồm một ngọn cầm tay
Nắng sương một nắm, đắng cay nửa lời
Ba nước mắt, bảy nụ cười
Mười thương, chín nhớ đến người đến ta.

Mình về đường có còn xa
Người còn đứng đợi như ta thuở nào?
Với tay ngắt một vì sao
Cho thêm vào túi chiêm bao
Mình về.

NGUYỄN THẾ THỊNH

Ta về với mạ ta thôi

Ta về với mạ ta thôi
Có chi mà phải rong chơi cho nhiều
Mạ ngồi bậu cửa mỗi chiều
Ngóng ta như thế bao nhiêu năm rồi.
Sao ta lại thế ta ơi
Mãi mê muội giữa dòng đời nhiễu nhương
Thì ai cũng bảo quê hương
Thì ai cũng nhớ cũng thương cũng là...
Dặm đường thuở ấy đi qua
Bây giờ chỉ có mạ ta ngồi chờ.
Ta về theo tiếng ầu ơ
Ta về để khỏi bơ vơ giữa đời.
Ta về với mạ ta thôi!

NGUYỄN THẾ THỊNH

Thứ Bảy, 11 tháng 7, 2015

Kiểm tra sức khỏe

Nhân viên vệ sinh của công ty rất buồn phiền vì các ông thường lơ đãng khi vào nhà vệ sinh. Để giải quyết những vũng nước vàng khè dưới nền toilette, một nhân viên nữ nghĩ ra sáng kiến dán lên tường một tờ giấy: “Không tiểu tới bô chứng tỏ bạn bị yếu, tiểu ra ngoài bô chứng tỏ bạn bị… ủ rũ!”.
Ngay từ ngày hôm sau, toilette nam sạch bóng.
Cái gì cũng phải có sáng kiến.
Đang đại hội các cấp, những ai có tên trong danh sách “quy hoạch” đều đi khám sức khỏe và tất nhiên ai cũng có một giấy chứng nhận sáng choang. Tiền khám chứ đâu phải họ khám.
Mình thấy thế không công bằng, lại tạo ra sự gian dối, nên đề nghị lấy một cái lon sắt tây đựng sữa, bỏ cát vào nén chặt lại rồi bắt mấy cha đứng xa 1m đái vào. Cha nào đái mà cát re ra ngoài thì ghi đủ sức khỏe, không thì loại, rất công bằng.