Không biết vì sao mà mình lại
tin vào tên sách và tít báo Xuân, ngẫm lại nó rất hay vận vào người. Vì thế,
năm nào biên tập báo Xuân, gặp cái tít của anh em nào đó nghi có thể vận vào
hên xui năm đó của người viết là mình nhất định phải sửa.
Ngày trước, anh Đỗ Quý Doãn
viết báo Xuân có cái tít ”Hạt giống đỏ giữa rừng xanh”, mình bảo, năm này anh
lên chức. Quả nhiên anh ấy vào thường vụ Tỉnh ủy lúc bấy giờ trẻ nhất nước.
Một sếp khác viết đặt cái tít
hay nhưng thấy không hên, mình sửa, ảnh cự, bắt lấy lại tít cũ. Vì ảnh là sếp có
quyền quyết nên mình không sửa được. Năm đó ảnh mất chức. Đó chỉ là hai ví dụ.
Mình dọc báo Xuân, gặp những
tác giả quen lại nhìn cái tít để ngẫm, toàn đúng trở lên.
Hồi Nguyễn Quang Lập viết
tiểu thuyết “Những mảnh đời đen trắng” mang bản thảo cho mình đọc, mình bảo tên
thì hay nhưng nên đổi lại, nó không chịu, quả nhiên sau đó kẻ khen người chê
tanh bành.
Nguyễn Quang Lập mở blog, có
câu “Đường xa nghĩ nỗi sau này mà kinh”, mình đọc xong lạnh xương sống, bảo nó
bỏ đi, nó không chịu bỏ. Kinh!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét