Một lần đi nhậu, thằng em cầm
lý lên mời, nói, hết đi anh, bia chứ có phải toán, lý, hóa chi đâu mà anh sợ.
Hehe.
Thực ra tui xuất thân từ dân
chuyên toán, nhưng không hiểu sao càng ngày càng dốt toán. Bằng cớ là đọc vụ án
Huyền Như lấy 4.000 tỷ đồng tui thấy rối tung rối mù. Mình làm ra đồng bạc chảy
máu mắt, chị ấy lấy tiền tỷ như thò tay vào ví lấy thỏi son. Rốt cục đặt tờ báo
xuống, cảm thán: Tài thật, tài thật, tiên sư chị Huyền Như!
Đọc vụ xử ông Nguyễn Đức
Kiên, thấy ổng nói trước tòa, nhớ vanh vách từng số liệu, từng điều khoản luật,
nghị định, quy định (ông này kinh doanh đủ cách, kiếm tiền như bơm nước dưới
sông)…trong lúc quan tòa quan viện ấp a ấp úng, rốt cục đặt tờ báo xuống , vỗ
đùi: Tài thật, tài thật, tiên sư Gã Đầu Bạc!
Rốt cục mới luận ra, toán
mình không hẳn dốt nhưng dốt tính. Vì thế nên có từ tính toán. Người xưa không
gọi làm toán mà gọi là làm tính là vậy.
Mình có quyền, mình sẽ cho
làm một trại giam đặc biệt cho những người này ở (kiểu như Z30D ngày trước),
cho họ kết nối thông tin toàn cầu, chỉ có nhiệm vụ ngồi nghiên cứu phương án
kinh doanh kiếm tiền nghìn tỉ, từ đó để hoàn thiện luật vì mình rất dị ứng với
hai từ “lách luật”. Ai làm được một dự ản kiếm 1.000 tỷ thì giảm 5 năm tù,
4.000 tỷ thì giảm 20 năm, cứ thế, ai thông minh thì ra trước, ít thông minh hơn
thì ra sau chút. Cho họ về sớm họ còn kiếm tiền trả nợ chứ vụ nào cũng xử phải
bồi hoàn chừng này chừng nọ mà nhốt họ trong tù họ lấy chi bồi?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét