Càng đến gần ngày đại hội, thông tin trên mạng càng tóa lọa khiến bàn dân thiên hạ một mặt rất hoang mang với những điều thật giả, mặc khác, qua đó cũng đọc được sự rối rắm của thế cờ.
Chúng ta hay nói đến cụm từ “diễn biến hòa bình” của “thế lực thù địch”, nhưng tui thấy, “thế lực thù địch” ở nước ngoài “không đáng quan ngại” vì từ xưa đến nay, họ chỉ xui người khác… vào tù chứ chẳng có phương pháp quái gì cho ra hồn cả.
Quan ngại nhất là “thế lực thù địch” nội bộ.
Quan ngại nhất là “thế lực thù địch” nội bộ.
Bao nhiêu trang mạng lập ra bôi từ lãnh đạo cao nhất đến những nhân vật “có nguy cơ” trở thành một trong những vị trí cao nhưng chẳng ai làm được gì họ. Báo chí chính thống tự phụ khi nói rằng, không thèm quan tâm vì nó… lá cải. Lá cải mà hàng triệu người đọc sao không quan tâm?
Hôm nay lần đầu tiên đọc cái tin trên Tuổi Trẻ, khoan hãy nói tui có thích hay không thích ông Phúc, nhưng tui thấy nên làm như họ. Nếu không thì chức năng định hướng của báo chí không còn. Báo chí chính thống trở nên... kênh kiệu!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét