Thứ Năm, 7 tháng 12, 2017

PHIM THƯƠNG NHỚ Ở AI hay đến từng CENTIMET!

Lâu rồi mới xem được một bộ phim truyền hình đáng xem như Thương nhớ ở ai:
Thoạt đầu đọc báo, thấy ồn ào chuyện áo yếm, xem 7 tập đầu rồi mới thấy mấy người làm báo bây giờ có cái nhìn rất bệnh hoạn, nó bao gồm cả sự thiếu hiểu biết và cách tư duy nông choèn choẹt.
Có người viết hẳn một bài khai thác chuyện đạo diễn cấm diễn viên mặc áo ngực khi mặc yếm. Ối trời! Ông bà ta sinh ra cái yếm là áo trong cùng đó mấy cha!
Chuyện mặc yếm đẹp, lẽ thường, mang đến cái đẹp hướng thiện, không có gì phải xoắn.
Xem thêm vài tập rồi viết kỹ, giờ nói qua thế này:
Đề tài của bộ phim có thể không hấp dẫn với đa số giới trẻ nhưng nếu người trẻ không xem thì thật là phí cuộc đời. Vô vàn kiến thức lịch sử và đời sống trong đó.
Phim được làm kỹ lưỡng, chọn diễn viên nhân vật nào ra nhân vật đó.
Bối cảnh diễn ra ở một làng quê Bắc bộ đặc trưng, cực đẹp.
Đạo diễn hình ảnh tuyệt đỉnh!

Âm nhạc siêu phàm!
Phim chứa đựng nhiều triết lý đời sống sâu sắc, không chỉ cho giai đoạn lịch sử đó mà cho cả bây giờ.
Một anh Đột cố nông không biết chữ làm chủ tịch xã có thể ưa bắn ai thì bắn nhưng xao xuyến đến mức không ngủ được khi nghe cô Nương hát ca trù, để rồi bừng tỉnh mà hỏi cả làng có ai biết yêu bao giờ chưa?
Người làng có người ba vợ, bốn con... giật mình, ừ nhỉ, họ chưa bao giờ nói tiếng yêu. (Kiếm đâu ra cái cha đóng vai Đột thiệt là quá đỉnh).
Những người phụ nữ nông thôn quê mùa có thể cấm mấy ông chồng không được lai vãng quanh "con đĩ" Nương nhưng khi các chị làm nhà cho cô ấy cũng làm thêm cái sào phơi vì cô ấy có nhiều áo quần đẹp.
Bi kịch của một giai đoạn lịch sử được tái hiện qua mỗi trường đoạn khiến con tim ta đau đớn nhưng chỉ thương cho mình chứ không thù hận.
Rất tiếc là phim không được chiếu vào giờ vàng, phải chờ mỗi tuần đến chiều chủ nhật. Phải nói là trông chờ.
*
Cũng có mấy thứ vặt vảnh là âm nhạc hay nhưng hơi lạm dụng. Dù nghe rất đã!
Đạo diễn chọn diễn viên, cả diễn viên quần chúng đóng vai người già rất kỹ, kỹ đến từng bàn chân, một lớp người già "Giao Chỉ" nhưng sinh ra con gái thì đẹp quá, nõn quá! 
Một số đoạn thoại từ miệng nông dân ít học lại...thơ quá, nghe không thật.
Con trâu sau cải cách béo láng quá.
Dù thế nhưng phim vẫn hay đến từng.... centimet!
Hiếm khi xem phim mà mình coi kỹ từ đầu rồi chờ nghe ca khúc cuối cùng cho đến hết.
Phải một người đau đáu lắm mới làm được như Lưu Trọng Ninh.
*
Nghe ca khúc này một lần đi, nó thổn thức đến tận tâm can:
Trầu xanh chưa hái, cau đã úa vàng
Thêm một người sang, thuyền không về bến
Nửa đời tìm kiếm mái chèo đa đoan
Nghìn dặm tơ vàng, ai người biết gỡ?

Thứ Hai, 4 tháng 12, 2017

THỦ TƯỚNG

Chiều qua, quyết định của Thủ tướng ngừng thu phí Cai Lậy trong một tháng để... bàn phương án. Quyết định này đáp ứng ... 60% kỳ vọng của bản thân tôi.
Vì sao thì tôi sẽ nói tiếp sau đây.
Nhưng trước hết, công dân Nguyễn Thế Thịnh xin chân thành cám ơn Thủ tướng, người mà trước đây, trong một note, tôi mạo muội nhận xét, ông là người có khát vọng "làm một cái gì đó" cho nhân dân", theo những gì tôi biết thì ông là người không (hoặc ít) vun vén cá nhân hơn người khác. Theo quan điểm của tôi, lãnh đạo có tài năng xuất chúng lâu lâu mới xuất hiện một người, gọi là thiên tài, còn lại thì trí tuệ hơn nhau không là mấy, vấn đề còn lại để hơn nhau là không tham lam và có khát vọng đưa đồng bào thoát khỏi cần lao.
Theo những gì tôi biết và nghe kể thì ông sống với người cũ, tức là những người quen biết cũ, lính cũ, sếp cũ, bạn cũ... rất tình nghĩa. Chừng đó thôi trong thời buổi này đã làm tôi kính trọng ông.
Cái tôi quý nhất ở ông là mặc dù làm Thủ tướng nhưng ông biết lắng nghe. Điều không dễ ai cũng có. Nhờ lắng nghe và nhảy vào điểm nóng để chỉ đạo, nên ông đã tạo được sự kỳ vọng với đồng bào cần lao. Mọi chuyện xẩy ra trên đất nước này khiến người dân bức xúc, họ đều chờ đợi nơi ông.
BOT Cai Lậy lùng bùng thời gian qua khiến người dân bức xúc, và họ cũng chỉ chờ đợi ở ông.
Hôm qua, tôi đã rất chờ đợi, như tôi nói, để biết Chính phủ là ai.
Câu chuyện BOT Cai Lậy không khó vì mọi chuyện rành rành ra trước mặt, nhưng tôi biết ở địa vị ông thì lại rất khó. Khó như thể ông muốn xây dựng một chính phủ kiến tạo nhưng không phải cấp dưới, ai cũng đồng thuận với ông, rất đơn giản thôi, là vì lòng tham. Xin nói phớ ra như thế. Còn đồng bào cần lao thì tuyệt đối đồng thuận với ông.
"Làm cách mạng phải có phương pháp, phải trải qua nhiều giai đoạn, căn cứ vào tình hình..." điều này tôi biết được từ lịch sử Đảng cộng sản VN. Xử lý BOT, theo quan niệm cá nhân tôi cũng là một cuộc cách mạng. Vì thế tôi chia sẻ và bằng lòng với 60% mà ông mang lại.
Nhưng không ai nói, cuộc cách mạng thành công... 60% cả. 99% cũng không. Và như thế thì, cuộc chiến đấu vẫn còn tiếp diễn cho đến 100 %. Nếu không thì cách mạng nửa vời.
Ông là nhà chính trị nên về chính trị tôi chưa bằng cái móng tay của ông, nhưng đó là hiểu biết của chút xíu móng tay.
Chính phủ kiến tạo là chính phủ không chỉ ngồi chờ Thủ tướng chỉ đạo, trực tiếp ra tay như hiện nay.
Muốn kiến tạo, bộ máy của ông đừng nên hơn thua với dân. Ở chỗ, sai thì sửa. Nhân dân không chấp trách. Ông Thể bộ trưởng đương nhiệm trước đây khi làm thứ trưởng ký làm đường, đặt BOT, vào thời điểm đó có thể ông nghĩ thế là đúng hoặc ông tin tham mưu nên thấy thế là đúng, qua thực tế thấy không phù hợp, thấy sai, thì ông ấy nên nhận sai để sửa, chính ông sửa, như thế mới là người vượt lên chính mình, mới là người của chính phủ liêm chính, chính phủ kiến tạo. Cá nhân tôi thấy ông bộ trưởng cứ "xà quần xà quần", buộc tôi phải nghĩ, ông ấy đã "có cái gì đó".
Tôi nghĩ, có người khác cũng nghĩ thì làm sao có thể đặt lòng tin vào đó?
Có những cái ung nhọt, đau đớn mấy cũng phải cắt bỏ, nếu không nó sẽ hoại tử. Một cơ thể có nhiều chỗ hoại tử, chắc chắn không thể nào nói cơ thể đó khỏe mạnh!
Báo chí không tường thuật, nhưng tôi biết, chắc chắn có suy nghĩ nếu dẹp BOT Cai Lậy trả về đúng vị trí của nó thì phải dẹp 8 BOT khác. 8 BOT liên quan đến bao nhiêu là người dây mơ rễ má. Khó chứ. Nhưng khó cũng phải làm.
Trước cách mạng, thù trong giặc ngoài, tiềm lực ta chưa mạnh nhưng ta có nhân dân nên đã chiến thắng. Bây giờ, chính quyền trong tay ta, nhân dân là của ta, không một thế lực nào có thể lợi dụng hoặc chi phối được. Vì thế hãy đứng tin vào luận điệu :thế lực thù địch".
Không có thế lực nào mạnh bằng nhân dân, đừng đẩy họ về phía thù địch, thưa Thủ tướng!
Ai nói trời nói đất gì kệ, tôi rất tin vào Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng và ông!