Thứ Hai, 13 tháng 6, 2022

BÁNH CANH

 Bánh canh là món ăn quen thuộc và yêu thích của người dân vùng Bình- Trị- Thiên.

Đó là món khá dễ nấu. Hồi còn nhỏ, chỉ cần con cá lóc, hoặc vài con đam (cua đồng) hoặc ít tép, vắt cục bột (gạo, mì, sắn gì cũng được) cán ra rồi thái sợi, nấu các thứ sôi lên rồi thả vào, cho ít ớt, ít rau thơm vào là xong.
Ở quê không nêm mì chính mà nêm ruốc. Cho một thìa ruốc vào bát nước lã, đánh lên, cho vào trước khi đun vì cho vào khi nước sôi nó sẽ có mùi ruốc.
Sợi bánh canh to cỡ chiếc đũa, vì khi thái xong có lăn qua bột cho khỏi dính nên tô bánh canh nước sền sệt.
Mình thích nhất bánh canh sườn lẫn tôm. Sườn chặt nhỏ thôi.
Ba Đồn được cho là nơi nấu bánh canh ngon. Không biết trước đây sao chứ mấy lần ra ăn, tôi tuyệt đối không thích.
Bánh canh Ba Đồn nước trong veo, sợi bánh cán bằng máy nhỏ như sợi bún, các thứ trong tô rời rạc, không hoà quyện. Chỉ ram để ăn cùng thì ngon.
Nếu đã từng ngon sao làm cho nó dở đi?
Bánh canh Huế và vài nơi ở Quảng Trị (gọi là cháo vạc giường) có vẻ giữ được cách truyền thống nhất.
Nhưng bánh canh thiên về món ăn ký ức nên ngon dở còn tuỳ mỗi người.
Mình thì thậm ghét sợi thái bằng máy. Thậm ghét. 😛

KHOE ĐỒ ĂN CẮP

Mọi người hay đề cập đến vấn đề đạo đức xuống cấp và chỉ ra rất nhiều nguyên nhân, đều rất đúng.

Riêng tôi có cảm nhận cá nhân, có một nguyên nhân rất quan trọng, đó là sự tác động của cán bộ.
Cán bộ, dù cấp nào cũng là “tấm gương”. Cấp càng cao thì “tấm gương” càng lớn và càng trong.
Mấy năm qua, số cán bộ cao cấp bị bắt ngày càng nhiều, vi phạm của họ đều liên quan đến đạo đức. Điều đó khiến không ít người có hội chứng mất lòng tin vào cán bộ.
Cá nhân tôi, dù không hề có bằng chứng, nhưng mỗi lần nghe cán bộ thuyết giảng tôi đều rất khó tin, khó tin vì không biết ngày ngào thì sai phạm của họ được công khai.
Tôi đã từng nghe, đã từng trích dẫn rất nhiều “lời hay ý đẹp” từ phát biểu của các vị đó, và cuối cũng, đã thất vọng về nhiều trường hợp. Thật sự họ nói mà không biết ngượng mồm.
Lại nói về “tấm gương”.
“Tấm gương” của ông Nguyễn Bắc Son nhận tiền triệu đô từ một phi vụ và vào tù mới đó thôi nhưng có vẻ không làm cho các ông chủ tịch, bộ trưởng…sau đó soi được gì cả. Nói dân giã hơn là không làm họ giật mình.
Con người VN rất giỏi, bất kỳ việc gì, kể cả trong đại dịch, họ vẫn nhìn ra cơ hội kiếm tiền. Vẫn biết, đồng tiền có sức mạnh nhưng không ngờ nó còn mạnh hơn liêm sỉ.
Thật sự, tôi không biết bọn trẻ nghĩ gì khi hàng ngày hay tin có nhiều ông bà lớn sai phạm vì tiền.
Điều cơ bản nhất là họ không hề biết giữ kẽ, Vẫn ở nhà trăm tỷ, sắm xe siêu sang…một cách ngang nhiên trước bàn dân thiên hạ. Có vẻ họ coi đó là “đặc ân” mà họ đương nhiên được hưởng.
Khi con người selfie ngay cả cái có được bằng ăn cắp để khoe khoang thì thực sự cạn lời rồi.