(Vài dòng của kẻ ngoại đạo về
Valentine)
Mình là tên sinh ra ở miền
Bắc XHCN, thời trai trẻ chẳng biết gì về Valentine (và nhiều thứ khác liên quan
đến yêu đương). Mãi gần đây mới biết chút chút, nhưng gu- gồ mãi cũng không
thỏa mãn được là tình nhân hay tình yêu...
Tính mình lại hay thực tế nên
cái gì thuộc về hình thức cứ thấy nó sao sao ấy, đù đôi khi thấy nếu thế cuộc
đời sẽ mất đi phần thi vị. Nhưng giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời.
*
Thấy bọn trẻ giờ thích thật,
không có tình nhân thì...thuê. Đúng là cái gì cũng mua được bằng tiền (hoặc
bằng nhiều tiền).
*
Một cha, ngày hôm nay, 14.2,
ra hàng hoa, bảo bà bán hoa bán cho một bó, lại nói đây là lần cuối cùng tôi
mua hoa. Bà bán hoa ngạc nhiên hỏi, cha này mới nói rằng, vì ngày mai cha ấy
...cưới vợ rồi. Hết tặng hoa.
Một chị khác được hỏi sao
Valentine anh không tặng hoa cho chị, chị ấy hỏi lại, chú có bao giờ thấy ai
câu được cá rồi lại banh miệng nó ra nhét mồi vào không? Ha ha...
Lại nghĩ về tình nhân và tình
yêu. Valentine là một ngày, "tám mươi năm cuộc đời" là một chuỗi
ngày. Có ai biết mách cho mình, làm sao ngày nào cũng...Valentine không?
*
Nhưng mà đừng câu nệ, ngày
này, được tặng, có thể rất nhiều người tặng quà, bạn hãy nhận đi, đừng ngại,
chỉ nên nhớ một điều thôi: Hạnh phúc là cho cũng dễ dàng như nhận.
Mình nghĩ thế.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét