Thứ Bảy, 5 tháng 3, 2016

“Chúng ta không phải dạng vừa đâu”: IV. CÔ HÀNG XÓM THÍCH NUÔI HEO

Ông hàng xóm có con heo nái đẻ được bầy heo sữa. Một hôm, cô góa hàng xóm qua chơi, trông thấy mới khen bầy heo đẹp, lại phàn nàn nhà không có tiền mua một con về nuôi. 
Ông suy nghĩ một lúc rồi nói:
- Cho tui hun (hôn) cái, tui cho con.
Thoạt đầu cổ thấy chi lạ, sau nghĩ đi nghĩ lại, hun thì mất chi mô, lại được con heo nên tặc lưỡi, cho.
Hun rồi, ổng chỉ một con, đoạn nói:
- Cho sờ ngực cái, cho con nữa.
Cô chần chừ một lát rồi lại tặc lưỡi, cho.
Tiếp đó, ông lại nói, cho sờ chỗ khác rồi cho con nữa...
Miết, hết cả bầy heo con.
Đến đây ổng lại nói:
- Cho bỏ vô cái, cho luôn con heo nái, tui đàn ông đàn ang, nuôi vất vả lắm.
Cổ nghĩ thì cũng vui, lấy được con heo nái về hay chơ, cho.
Ông hàng xóm bỏ vô xí thì dừng lại, cổ hỏi răng dừng. Ổng nói, hết heo rồi. Cổ bảo: Vô đi, tui trả lại ông một con.
Ổng cho vô xí lại dừng. Cổ lại bảo, sao dừng. Ổng kêu, hết heo rồi... Cổ trả lại con nữa. Miết vậy, nên bầy heo vẫn là của ổng.
Hôm sau, cô góa lại lân la sang ngắm heo, khen, bầy heo đẹp, không có tiền mà mua con về nuôi hè. Ổng lặp lại bài cũ, cho sờ cái cho con heo con nhưng cô hàng xóm bảo, cổ không ưa heo con mà ưa luôn con heo nái..
Hi hi....Đến đây không cần kể nữa, tưởng tượng hay hơn.
*
Mình chơi với một cha cũng khá lâu rồi, không phải vì chả giàu có hay danh giá mà vì chả cũng quý mình, không chê mình ít tiền và…không danh giá như chả.
Một hôm, chả đưa cái điện thoại Vertu ra hỏi, ông biết cái này nhiêu không, mình nhìn rồi đoán, khoảng 16 ngàn (đô).
Chả lại chỉ cái đồng hồ Rolex hỏi, cái này nhiêu? Mình bảo, cái “Pilots” này ít nhất phải từ 4.300 bảng Anh (Tương đương hơn 130 triệu đồng Việt Nam).
Mình biết vì đó là hai thứ mình mê nhưng không có tiền mua nên vô mạng ngắm cho đỡ ghiền.
Cha này mới bảo: Ông thích dùng điện thoại này không tôi đổi cho.
Tưởng chả giỡn nên mình gật đại, ai dè chả tắt máy tháo sim ra. Đoạn cầm cái Note 4 của mình tháo sim ra rồi lắp sim của chả vào. Mình ngạc nhiên hỏi, mày làm thật hả? Chả gật.
Lại hỏi: Ông thích đồng hồ này không? Mình đang đà giỡn, bảo thích. Chả bảo, tôi đổi cho ông cái đồng hồ của tôi lấy cái đồng hồ của ông cộng với toàn bộ tiền trong ví ông, đổi không?
Mình nhẩm: Cái đồng hồ của mình đang đeo cỡ 2 triệu, trong ví đâu như có 3 triệu nữa vị chi là 5 triệu. Cái đồng hồ của nó đến 130 triệu mắc chi không đổi. Gật.
Hai bên lột đồng hồ trao nhau, tôi móc ví đưa hết tiền cho chả.
Xong, hắn nói, viết giấy cam đoan không đòi lại đi.
Mình gắt, ông có đòi thì đời mắc chi tôi đòi? Hắn không chịu, bắt viết. Thì viết. Xong.
Đoạn, hắn thủng thẳng: Tôi nói cho ông biết, tôi mua cái điện thoại này trên mạng, giá một triệu tám Việt Nam đồng lại còn được khuyến mãi thêm cái đồng hồ đó nữa đó. Tôi đeo, ai cũng bảo đồ xịn như ông đoán giá, vì cỡ tôi mà đeo đồ dỗm sao được, phải không? Nhưng ông đeo, tui nói thiệt, bọn nó nhìn nó nhổ nước bọt liền!
Mình há hốc mồm như bị trúng gió, ngậm lại không được.
Nhưng thôi, cũng còn may, mình không phải là cô hàng xóm thích nuôi heo.
He he.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét