Hồi chiến tranh, mình đi theo chiến dịch K8 (đưa con em vùng ác liệt đi sơ tán để giữ “Hạt giống”) ra ở thôn Thọ Đồn, xã Vĩnh Yên, huyện Vĩnh Lộc (Thanh Hóa).
Thôn Thọ Đốn nằm bên bờ sông Mã cuồn cuộn chảy.
Thôn Thọ Đốn nằm bên bờ sông Mã cuồn cuộn chảy.
Một hôm đang tắm thì phát hiện ra thằng Kèo bị nước cuốn, mình và thằng Thắng (hiện làm công an huyện Hương Phú, TT-H) bơi ra.
Thằng Kèo đang hoảng lọan nên vớ được ai là túm chặt, rất khó để gỡ ra. Nếu không cẩn thần thì chết chùm.
Thằng Kèo đang hoảng lọan nên vớ được ai là túm chặt, rất khó để gỡ ra. Nếu không cẩn thần thì chết chùm.
Mình và Thắng ngoi lên ra hiệu với nhau xong thì lặn xuống, mình dùng đầu thúc vào thằng Kèo một cái thì tránh ra để Thắng thúc vào một cái. Cứ thế ụi đẩy được Kèo lên khỏi mặt nước. Đến đó thì mình túm tóc thằng Kèo vừa kéo vừa bơi, Thắng hỗ trợ, mỗi khi Kèo cố vớ mình thì Thắng gạt tay nó ra.
Kèo được cứu.
Kèo được cứu.
Hai tuần sau, trước buổi chào cờ của Trường cấp II Vĩnh Yên (mình đang học lớp 5 hệ 10), mình được Thứ trưởng Bộ Nội vụ Lê Tất Đắc (lúc đó công an thuộc Bộ Nội vụ) gắn Huy hiệu Bác Hồ (một phần thưởng cao quý mà sau này sách giáo khoa ghi là được tặng huy hiệu của Người).
Không hiểu sao lúc đó Thắng lại không được nhận (ai đề xuất cũng không biết và mình cũng không làm báo cáo thành tích).
Chiếc huy hiệu này mình giữ đến năm 2007 thì tặng lại cho anh Lê Đức Hùng (lúc đó đang là Phó VP đại diện Báo Thanh Niên tại miền Trung) làm bộ sưu tập huy hiệu của anh.
*
Sau này, mỗi lần nghe học sinh đuối nước mình lại nhớ chuyện này. Mình cũng áy náy với việc trao Huy chương Tuổi trẻ dũng cảm cho những học sinh cứu bạn rồi cùng chết với bạn.
Nếu không có kỹ năng cứu đuối thì hãy tìm cách khác, đừng liều lĩnh dù hành động đó cũng rất con người và rất dũng cảm.
Không hiểu sao lúc đó Thắng lại không được nhận (ai đề xuất cũng không biết và mình cũng không làm báo cáo thành tích).
Chiếc huy hiệu này mình giữ đến năm 2007 thì tặng lại cho anh Lê Đức Hùng (lúc đó đang là Phó VP đại diện Báo Thanh Niên tại miền Trung) làm bộ sưu tập huy hiệu của anh.
*
Sau này, mỗi lần nghe học sinh đuối nước mình lại nhớ chuyện này. Mình cũng áy náy với việc trao Huy chương Tuổi trẻ dũng cảm cho những học sinh cứu bạn rồi cùng chết với bạn.
Nếu không có kỹ năng cứu đuối thì hãy tìm cách khác, đừng liều lĩnh dù hành động đó cũng rất con người và rất dũng cảm.
Cách đây 10 năm, mình và anh Vĩnh Quyền đến nhà bạn ảnh ở Huế. Cô này có đứa con du học ở Mỹ, lúc đi tắm biển thì thấy người đuối nước, nó bơi ra cứu và bị đuối. Trong căn nhà ngập hoa hồng trắng, cô ấy đau buồn vì mất đứa con trai tuấn tú và ấm ức về việc cảnh sát vùng đó gửi thư phê bình con trai cô.
Không hiểu sao lúc đó mình cũng ấm ức.
Lạ thế.
Không hiểu sao lúc đó mình cũng ấm ức.
Lạ thế.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét