Chủ Nhật, 15 tháng 5, 2022

THẢN NHIÊN MÀ SỐNG!

Đợt dịch bệnh đầu tiên, mình cùng nhóm anh em Trương Phong ra Làng Vân ở. Lúc trên tàu, lúc lên bờ, tự thả lưới đánh cá, lên rừng hái quả…Tự do tự tại.

 

Mới nghĩ, thực ra cuộc sống rất đơn giản, sắm một bộ đồ, chất vào ba lô, đến đâu có view đẹp thì căng lều lên ở. Ba lô có tay lưới, dây câu, cái ná (súng cao su), con dao… là có thể sống khỏe.

Nhà cao cửa rộng xe nhiều như “Ông Hạ Long” quá khổ.

 

Ví dụ cái chỗ trong ảnh: Mình dọn sạch, căng cái lều, trải tấm bạt làm bàn trà, chả phải thú vị sao?



*

Trong cuộc sống, cũng đừng phức tạp hóa nó lên vì tất cả đều chả có gì phức tạp.

Ngày trước mình không uống rượu bia được nên anh Đỗ Quý Doãn vẫn gọi mình là “thợ lặn”. Không uống được thì lặn, không chào, chào sẽ bị bắt ngồi lại.

 

Sau này thấy thế cũng không xong bèn tìm cách khác: Dọa cho thiên hạ sợ.

Trên fb, mình hay dọa mỗi ngày “súc miệng” 13 chai bia, khiến ai nấy đều gọi là “Thần men đại hiệp”. Thực ra thì, mình làm việc nhiều, nguyên tắc không uống ban ngày, chỉ sau 18h, một tuần cũng một, hai lần.

Vào bàn thì nói, sắp ra cho tao 13 lon, tao chừng đó thôi, xong về.

Phủ đầu ngay làm bọn nó sợ mất dép.

Uống bia xong gom chai, lon lại trước mặt, chụp cái ảnh đưa lên fb dọa chơi!

 

Hôm nọ ngồi với vợ chồng đứa em. Nó kêu uống với anh chán, ngồi cả buổi không nói. Đúng thế đấy. Nhưng đến lúc, thấy tụi nó sắp đến ngưỡng thì cởi áo khoác ngoài, đứng lên ghế, quay một vòng, nói lớn: “Cuộc chơi bắt đầu!

Xanh mặt hết. Đứa nào cũng can: Thôi anh, thôi anh! (Thật đúng ý mình :P )

 

Hôm ở Làng Vân, có mấy anh ở TP HCM ra nổ nổ. Mình lấy cái chai nhựa 5 lít, cắt làm cái ly, bỏ đá, rót đầy bia, bảo ai chơi chơi với tui. Tụi nó tắt tiếng hết. :P



Có điều, đã không đi uống bia thì thôi, đi thì phải về sau cùng. Bọn nó nghe dọa sợ mà về chứ mình không dọa chắc gì uống song phẳng với nó được? :P

*

Mình có tiền không? Có nhưng không nhiều. Nhưng chắc chắn ít người nghĩ mình không nhiều tiền. Vì sao? Vì không nên tỏ ra thiếu tiền!

Mình kêu than không có có ai cho mình đâu, thậm chí bụng chúng nó còn khinh mình.

Mặt cứ thản nhiên đi, nói cho rổn rảng: Để tao! Tụi bây không có mà bày đặt đòi trả!

Mình trả thật. Cũng chả làm mình nghèo đi mà được cái vui. Cũng là dọa cho nó sợ để bỏ thói mở ví run run, tính tiền thì ngoảnh mặt xỉa răng…:P

*

Nói thế hóa ra mình “nổ” à? Không nổ. Nói cũng dựa trên nội lực. Quảng Bình quê tôi có câu: “Lải rãi trời đãi cho, co ro trời cho một đạp”. Trong ví có trăm ngàn cũng như 10 triệu, mặt không biến sắc. Không có rồi lại có, mấy hồi. :P

 

Thế cho khỏe.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét