Nhà mình có vài người rất yêu Mỹ Tâm. Mình nhớ, có dạo,
người nhà mình có một số điện thoại của Họa Mi, điện thoại không khi nào là
không bắt máy. Không biết cổ còn giữ số đó không. Nói không để khoe mà để nói
mình chẳng bênh ai hay ghét ai trong chuyện này.
Mấy hôm nay lùm xùm chuyện cát sê, mình định nói người nhà
mình điện thoại nói Mỹ Tâm một tiếng nhưng nghĩ đi nghĩ lại và…thôi.
Trở lại câu chuyện cũ: Mình thấy chủ tịch Đà Nẵng Văn Hữu
Chiến lắc đầu với cát sê khủng chẳng có gì sai. Thứ nhất, đây là chương trình
văn nghệ trước giờ khai diễn pháo hoa mà người ta đi xem trình diễn pháo hoa
chứ không phải đi xem chương trình nghệ thuật; thứ hai, dựa vào kinh phí, người
tổ chức có thể cắt giảm những cái có thể cắt giảm là điều bình thường. Đắt quá
thì không mời, không mời chứ không phải “tẩy chay” như một số người lu loa.
Khi báo chí đăng tin, Họa My đã vội “thanh minh thanh nga”,
có vẻ răn dạy mọi người nên này nên nọ. Chiêu này có vẻ hơi bị vẹt. Cái vẹt đầu
tiên là ai cũng biết, ca sĩ nào cũng có người đại diện, khi “làm giá” hay phát
ngôn thì người đại diện hoặc người quản lý làm, khi sai thì ca sĩ đổ thừa cho
người đại diện, thế là xong. Thứ hai, Họa My chắc chắn khôn ngoan lanh lợi hơn
vẹt nên chỉ cần nói rằng, chuyện này tôi chưa biết cụ thể, để tôi hỏi lại người
quản lý, chắc người quản lý không biết chương trình này diễn ra ở TP quê tôi,
chỉ đàm phán giá với Sơn Lâm như mọi show diễn khác. Tôi khẳng định, nếu được
hát trong một chương trình như thế, ở ngay chính quê mình, phục vụ cho bà con
mình thì câu chuyện đã hoàn toàn khác.
Có báo dẫn lời bà
Hải Sơn Lâm cho rằng, “nếu chính TP Đà Nẵng ra lời đề nghị thì Mỹ Tâm, trực
tiếp đàm phán với Mỹ Tâm cũng có thể giảm giá”. Thiệt tình! Chuyện chủ
tịch TP họp để “rắc” lại việc tổ chức, sau đó thì mọi bộ phận khác theo đó mà
làm, lãnh đạo TP đâu rỗi hơi đi làm công văn công vơ, đàm phán đàm pheo ba
chuyện lăn tăn đó. Nói thế cũng là một cách kiêu ngạo quá rồi!
Bà Nà Hills đang
chăng cái băng dọc đường, đại để, chỉ bán vé đi cáp treo 4 kỷ lục thế giới với
giá 100 nghìn để tri ân người Đà Nẵng. Biết họ khôn nhưng cái khôn của họ là
khôn ngoan.
Cách đây 11 năm,
khi chính TP mời về hát trong một chương trình ở sân vận động, Mỹ Tâm (hay
người phía Mỹ Tâm) đòi giá 36 triệu đồng, tôi đã nghe ông chủ tịch TP lúc đó
cũng đã lắc đầu ngao ngán, phán một câu mà tôi không tiện nhắc lại. (Lúc đó
hình như là tôi hay người nhà tôi gì đó có điện thoại khuyên cổ).
Nhưng câu chuyện
ở đây không chỉ có Họa My, Vẹt mà có cả Chim Két. Con Chim Két Sơn Lâm, đơn vị
thâu tóm hầu như hầu hết các chương trình lễ hội lớn của đất nước này là con
Chim Két thứ dữ cho dù họ chỉ là trung gian đi thuê lại từ thiết bị cho đến con
người nhưng vẫn là “đơn vị có đủ năng lực”. Chim Két của nhà ai ư? Biết, chết
liền!
Câu chuyện ông
chủ tịch TP Đà Nẵng nói bao gồm cả chuyện cát sê mà không phải cát sê, có vẻ
như đây là lần đầu tiên, câu chuyện pháo hoa đã không còn là pháo hoa, là một
câu chuyện khác!
*
Nhưng mà thôi,
không bàn chuyện đó, đó là “công việc nội bộ” của người ta. Bàn chuyện khác.
Người ta hay nói
đi nói lại về chuyện “liên kết du lịch” mà chẳng thấy ai làm. Huế tổ chức đằng
Huế, Quảng Nam tổ chức đằng
Quảng Nam ,
Đà Nẵng cứ thế mần riêng Đà Nẵng. Sắp đến Quảng Nam tổ chức một cuộc liên hoan
nghệ thuật lớn nhưng cho đến nay vẫn chưa có ai nhận lời. Trước đó, họ cũng đã
tổ chức một cuộc liên hoan nhạc giao hưởng quốc tế ở Hội An và diễn viên đông
hơn khán giả…
Tôi chỉ nghĩ một
điều, giả sử cuộc liên hoan nhạc giao hưởng quốc tế ở Hội An tổ chức vào dịp
trình diễn pháo hoa Đà Nẵng thì ít nhất họ có hai đêm diễn trước hàng chục vạn
khán giả. Và, trước cuộc trình diễn pháo hoa, người dân và du khách ngồi bên
sông Hàn được thưởng ngoạn một thứ âm nhạc sang trọng đúng tầm quốc tế ở một
cuộc trình diễn pháo hoa quốc tế.
Nhưng mà cuộc đời
vẫn thấy nhiều điều như thế xẩy ra, ai nói thì nói, ai làm cứ làm, chỉ vì trong
cuộc đời không chỉ có một con chim két.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét