Thứ Ba, 28 tháng 10, 2014

Năm chục và một trăm

Hồi đó thằng Chinh làm kiểm sát viên. Hắn cũng ham chơi như một số người. Một hôm, nhận được mật báo, vợ hắn xông đến quán karaok làm toáng lên. Trong con nóng giận vì bị vợ làm mất mặt với đám bạn, Chinh ta nổi đóa, hung hăng quát: Có chi mà ghê gớm, chỉ là ngồi hát karraoke thôi, mà có chi đi nữa thì cũng là “bóc bánh trả tiền” chứ ảnh hưởng chi?
Đến đây, chị vợ tím mặt lại, hỏi, vậy mỗi lần “bóc bánh anh trả nhiêu?”, Chinh ta đang cao trào ngu, bảo, năm chục ngàn. Vợ hắn la lên, vậy lương anh chưa đủ ba lần bóc bánh (Thời điểm đó lương hắn đâu như 140 ngàn).
Chị vợ ra tòa ly dị, hắn thuê phòng trọ.
Chiều chiều buồn tình, hắn lại rủ bạn bè đi nhậu, nhậu tê tê, theo quán tính, hắn lại về nhà vợ đang ở, năn nỉ được vào. Vào rồi thì gạ gẫm. Chị vợ lạnh tanh: “Năm chục ngàn!”. Hắn móc túi đưa năm chục.
Chiều hôm sau đi nhậu, lại mò về, lại năm chục…ục ục.
Thế rồi đến hôm trong khi xin xỉn lại đang cao trào, vợ (cũ) hắn xòe tay ra hỏi: “Năm chục?”. Hắn lục ví nhưng hết tiền nên bảo: “Cho anh nợ”.
Chị vợ lạnh tanh “không có bánh nào bóc mà không trả tiền” rồi tống khứ hắn ra khỏi nhà.
*
Hết tiền nên ai rủ nhậu thì đi nhậu, nhậu xong lại muốn về nhà vợ cũ nhưng sợ không tiền mất mặt nên thôi, dần dần hắn cũng quen.
Bẳng đi ít lâu, hắn nghe mọi người xì xầm là vợ hắn sinh con trai. Tò mò nhưng tự ái nên hắn cũng không đến xem thực hư ra sao.
Rất lâu sau nữa hắn mới bí mật quan sát và thấy thằng nhỏ y chang…mặt hắn. Hắn âm thầm trở về nhà trọ.
*
Một hôm hắn gõ cửa nhà vợ cũ, gọi, em ơi, anh có tiền rồi. Vợ cũ của hắn mặt vẫn lạnh như cà rem, bảo “giá lên một trăm”, hắn gật.
Một trăm.
Một trăm măm măm....
*
Rồi vợ cũ hắn được báo, lần này không phải mật báo mà hắn…lên báo, hắn nhận hối lộ nhưng chưa đến mức truy tố, chỉ bị đuổi việc.
Vợ cũ của hắn về phòng trọ, giọng vẫn lạnh như cà rem: “Về!”. Hắn ấp úng: “Anh hết tiền rồi”, vợ hắn quát: “Đã bảo là về, không cần một trăm nữa!”

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét