Trong cuộc đời, chắc ai cũng có chí ít một người bạn rất thân từ thời đi học. Thân lắm, thân đến nỗi, ta có thể chia sẻ với bạn ấy nhiều chuyện hơn cả với anh em. Thế nên, có anh em nhà ai đó thân thiết nhau, ta thường nói, chúng nó thân nhau như bạn bè.
Nếu bạn đó là người khác giới, sẽ thân nhau đến mức không thể yêu nhau, vì yêu sợ tổn thương tình bạn.
*
Khi trưởng thành, theo môi trường sống và làm việc, chúng ta hẳn có thêm nhiều người bạn. Nếu có duyên, cũng có bạn thân như bạn thời đi học.
Tình bạn như đã nói, có gì đó rất khó cắt nghĩa, nó thiêng liêng, cao cả, về một nghĩa nào đó còn hơn cả tình yêu.
Một số người bạn khác cũng thân, nhưng thường không thân như bạn thời để chỏm. Dân gian có câu “Giàu nhờ bạn, sang nhờ vợ” nghiệm lại quả không sai.Nếu xét quan hệ ngoài gia đình thì giàu cũng nhờ bạn mà sang cũng nhờ bạn.
Vì, như ngạn ngữ Pháp: “Hãy cho tôi biết bạn anh là người thế nào, tôi sẽ cho anh biết anh là người thế nào”.
*
Nhưng rồi, cuộc sống xô bồ khiến đôi khi người ta nhầm tưởng về tình bạn. Cái nhầm đầu tiên là tưởng bè là bạn. Cái nhầm thứ hai, tưởng gặp nhau nhiều là bạn.
Anh có thể theo phe nào đó để đấu với phe khác, thì đó là bè. Bè thì đấu xong trong bè sẽ đấu nhau.
Anh có thể gọi hoặc nghe gọi thì có liền, có liền, là để nhậu. Nhậu hào sảng lắm. Có thể tranh nhau trả tiền. Nhưng một ngày nào đó anh có việc cần hỏi mượn tiền, vài triệu thôi, ai cũng viện lý do. Không mượn được những người đó đâu.
Còn người khác cho mượn tiền, không phải là họ quá nhiều tiền, không phải là họ thân anh, mà họ tin anh, muốn giúp anh. Đó là một dạng khác.
Bạn có thể đưa cho anh mượn đồng tiền cuối cùng.
*
Có lần tưng lên, cao đàm khoát luận, mình nói, các vị hãy nghĩ xem, các vị chơi với nhau cũng đã lâu, con cái đều thông minh, xinh đẹp, nhưng vì sao không có gia đình nào làm thông gia? Là vì cứ rủ nhau đi nhậu nhẹt, đàn đúm, quan hệ không có chiều sâu.
Vì sao ở châu Âu, người ta hay tổ chức tiệc cuối tuần ở nhà với gia đình những người bạn? Đó là nơi để con cái biết nhau, làm quen nhau như ta đã từng quen và chơi thân ngần ấy năm. Đó là điều kiện cần để chúng nó gặp nhau, còn thân hay không phụ thuộc vào điều kiện đủ, là chúng nó hợp nhau.
“Môn đăng hậu đối” không phải cái gì ghê gớm mà chỉ ở chỗ các gia đình đó có một phong văn hóa với nhau.
Chúng ta thỉnh thoảng cũng có tiệc tùng nhưng vẫn không có chiều sâu. Cứ một hai ba, zô! Rất ít khi giành thời gian trò chuyện, tâm sự, thậm chí để nhớ tên từng đứa con bạn mình. Cái này rất dở.
Có người cuộc nào cũng được gọi, gọi đâu là có đó rồi cứ tưởng mình quan trọng, là nhiều bạn. Trật lất. Nhậu là chỉ có người nhậu cho vui thôi. Phần nào đó anh chỉ như người phù họa nếu không nói là con rối.
*
Có những điều trong cuộc sống chúng ta không thể chia sẻ với bất cứ ai ngoài bạn.
Bạn là tri kỷ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét