Thứ Năm, 30 tháng 3, 2017

LĂN TĂN CHUYỆN LÀM BÁO Ở ĐÀ NẴNG

NGUYỄN THẾ THỊNH

Chuyện xẩy ra ở Đà Nẵng thời gian qua thấy rất nhiều bài báo trên các tờ báo chính thống (chưa kể lề trái) viết theo kiểu võ đoán, suy diễn. 
*
Có thể lấy vài ví dụ:
Một người cùng quê, từng ở trong nhà của bí thư, đứng tên mua 12 lô đất gần sân bay Nước Mặn là có, nhưng từ đó lập luận, người đó làm gì có tiền để mua rồi suy ra đó là tiền của nhà ông bí thư để cho anh này đứng tên thì không có lý.
Anh ta có thể từng ở trong nhà bố mẹ ông bí thư nhưng bây giờ anh ta cũng có mối quan hệ làm ăn riêng của anh ta, anh ta không có tiền để mua chừng đó nhưng bạn làm ăn cùng anh ta thì có. Tôi nghĩ chuyện đó rất có thể xẩy ra.
Muốn chứng minh đó là tiền nhà ông bí thư thì nhất định phải điều tra cho rõ, có bằng chứng hẳn hoi chứ nguyên tắc điều tra nói chung là không suy diễn.
Nếu suy diễn thì cũng có thể suy diễn theo hướng: Nhà ông bí thư muốn mua đất mà tránh mang tiếng thì thiếu gì người đứng tên mà phải để cho ông dễ lộ này đứng?
Điều đáng nói là sự suy diễn đó cũng được BBT một số báo cho đăng.
*
Chuyện từ bản kê khai tài sản của ông chủ tịch cũng là một ví dụ.
Ông ta có nhà ở có diện tích xây dựng 300 mét vuông, một lô đất 310 mét vuông ở Hòa Quý và một lô ở Điện Bàn, Quảng Nam (không nhớ là bao nhiêu mét)…
Báo chí “tóm” được rồi cứ thế gom lại, viết đó là các lô đất từ 150 đến 1.000 mét vuông ở vị trí đẹp, là đất vàng…
Người ở nơi khác đọc sẽ tin và hiểu khác nhưng người ở Quảng Nam- Đà Nẵng thì biết Hòa Quý là đâu, Điện Nam- Điện Ngọc là đâu và thấy như thế là không thiện ý.
Người làm báo có trách nhiệm thì sẽ điều tra và chỉ ra vị trí các lô đất. Ví dụ đất ở Hòa Quý là đất hương hỏa, được bố mẹ tách thửa chia cho, Hòa Quý thì không thể gọi là đất vàng. Cũng như đất khu Điện Ngọc hiện đang rao bán đầy đường, giá rất rẻ, đó cũng không thể gọi là đất vàng…
Còn lô đất nào là vàng thì chỉ ra cho trúng. Trúng thì người đọc và cả người trong cuộc mới phục.
*
Cần nói lại, hiện tượng có thể là có nhưng từ đó suy diễn mà không có bằng chứng thuyết phục là không tuân thủ nguyên tắc làm báo.
Còn từ hiện tượng đó, người làm báo điều ra, chỉ đúng và trúng mới... đã đời.
*
Tôi thấy làm báo trong bối cảnh Đà Nẵng hiện nay là quá khó. Vì không đủ thông tin, không nhìn được toàn cục, không biết rõ thực hư nên mỗi khi có thông tin tung ra là cứ thế mà đưa. Vì thế, đôi khi, sự vô tình đó đã biến mình thành gươm đao cho người khác. Đó là điều đáng ngại nhất.
*
Tôi hết tuổi làm quản lý nên không còn đau đầu để suy nghĩ và quyết định, thấy mình khỏe chi lạ. Còn viết báo thì tôi đã chuyển qua trường phái lãng mạn rồi :P Chỉ đôi khi ngứa nghề có suy nghĩ lăn tăn tí vậy thôi. Ha.
***
P/S: - Nhân đây nói luôn: Tôi chỉ có quan điểm thể hiện trên fb Thinh Babelvà Blog Nguyễn Thế Thịnh, không thể hiện nơi nào khác. Nếu ai thấy đâu đó thì là mạo danh. Thịnh tôi không ưa là bụp, không chơi trò tiểu nhân đâm lén.
- Các đồng nghiệp và bạn đọc coi stt trên như một sự trao đổi, phàm là ý kiến cá nhân thì có thể có cái đúng cái sai, vì thế phản hồi cũng để trao đổi, đừng suy diễn.

ThíchHiển thị thêm cảm xúc
Bình luận

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét