Thứ Hai, 5 tháng 6, 2017

"SAO BỐ/MẸ MÀY DỐT THẾ?"


I.
Nói gì thì nói, cá nhân mình rất phục Bầu Kiên, người bị xử cái tội có một không hai trên thế giới này, đó là lách luật. Luật chỉ có đúng hoặc sai, cái gì luật không cấm thì công dân được làm, luật có lỗ hổng để lách là lỗi của những người làm luật chứ đâu phải lỗi của ông ta?
Một đầu óc phi phàm như thế đã bị bóp chết. 
Giá như có ai đó có quyền, làm cho ông một căn hộ trong khuôn viên nhà tù ông đang thụ án, có kết nối mạng, ra cho ông Kiên cái đề: Trong bối cảnh bây giờ, nếu tiếp tục làm kinh tế thì ông sẽ làm gì?
Đáp án của ông Kiên tìm ra chính là điều bổ sung, sửa đổi luật, ích lợi vô cùng.
Cứ mỗi đáp án tôt, giảm cho ông ta 5 năm tù.
II.
Quay lại câu chuyện đời thực.
Bộ, ngành nào cũng có chức năng, nhiệm vụ của mình. Công chức phải thực hiện theo chức năng nhiệm vụ đó. Nhưng những câu chuyện đang xẩy ra khiến mình không thể hiểu được các quan chức là công chức và hệ thống tham mưu của họ đang nghĩ gì, cụ thể là nghĩ gì mà hành động như thế?
Mình cũng nghĩ họ đang lách, nhưng cái lách rất là lạ.
Chuyện ở Bộ Lễ có thể nói là hội tụ cho tất cả những điều bất cập đó.
Mình từng nói, làm tổ trưởng tổ 3 người cũng đạp lên hai thằng, huống chi làm đến Cục trưởng, Thứ trưởng, Bộ trưởng? Rồi tự nhủ, không nên coi thường mấy người đó, họ phải có một cái gì đó hơn người.
Nhưng rồi càng lâu, chứng kiến nhiều câu chuyện, mình thấy nó không bình thường.
Ví dụ, thân sinh của ông Bộ trưởng mất sao lại có thể làm công văn hỏa tốc gửi đi các nơi?
Làm đến thứ trưởng mà ký cái công văn không phân việt thế nào là quản lý nhà nước, thế nào là tổ chức hội nghề nghiệp là sao?
Mời người ta đi hội thảo, người ta phát biểu sao làm công văn bắt người ta giải trình?
Trong lúc ông Võ Văn Thưởng nói Đảng sẵn sàng đối thoại thì công văn này có phải đã chống lại lời ông Thưởng không?
Làm đến Cục trưởng mà lôi Quốc ca ra cấp phép có bình thường không?
Tất cả những sự việc khôi hài của Bộ Lễ thời gian qua khiến khát vọng xây dựng Chính phủ kiến tạo của Thủ tướng trở nên xa vời. Có thể xây dựng một chính phủ kiến tạo, liêm chính bằng những con người như thế sao?
Cá nhân mình ủng hộ ý tưởng của Thủ tướng nhưng cũng nghi ngờ, vì nó không thể thành sự thật khi những con người như thế nằm trong bộ máy công quyền và giữ những vài trò quan trọng.
III.
Mình biết, làm công chức thì không thể chọn sếp cho mình, cũng không được chọn lính cho mình. Ai bổ làm sếp mình thì mình biết đó là sếp, ai được nhận vào làm lính mình thì biết đó là lính. Đó là "cái đạo của người làm công chức", rất khôi hài nhưng mà là thực tế.
Nhưng mình không biết, khi các công chức lãnh đạo có những việc làm, những phát ngôn vô tiền khoáng hậu như đang xẩy ra, có khi nào lính họ ra ngoài bị hỏi: Sao sếp mày dốt thế?
Có khi nào họ bị hỏi: Sao mày tham mưu cho sếp mày ngu thế?
Có khi nào con cái họ nói với họ "Con ra ngoài, thấy nhiều người hỏi, sao bố/mẹ mày dốt thế. Con cũng không biết vì sao bố/mẹ dốt thế?"
Đau đớn vô cùng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét