Thứ Hai, 24 tháng 7, 2017

CÂU CHUYỆN CÁI DÙ

Mấy hôm nay dân mạng sốt xình xịch từ tấm ảnh người che dù cho Thủ tướng và các bà mẹ VNAH mặc áo mưa tiện lợi ôm bằng. Tôi đồ rằng, trong rất nhiều người viết stt, bình luận, phần lớn không có mặt và cũng không xem truyền hình trực tiếp, vì thế chưa đánh giá hết toàn bộ cục diện.

1.
Chủ tịch UBND tỉnh Quảng Nam đang đọc lời khai mạc thì trời mưa nặng hạt, một cán bộ cầm cái dù lên che cho ông.
Chương trình tiếp tục cho đến khi Thủ tướng lên trao bằng danh hiệu Bà mẹ VNAH. Lúc đó trời mưa to hơn. Các mẹ đã được Ban Tổ chức phát áo mưa tiện lợi nên mặc rồi, thấy Thủ tướng đầu trần, ông Đinh Văn Thu, Chủ tịch UBND tỉnh Quảng Nam cầm cái dù chạy lên sân khấu che cho Thủ tướng.
Trước khi bàn về hành động này, tôi cho rằng, đó là sự phản ứng tức thời của một người Á Đông nặng về tình cảm mà thôi.
Nhưng rồi, bức ảnh chụp sau đó xem lại thì cũng “có gì đó sai sai”.
Theo thiển ý cá nhân tôi, nhiều người cho rằng nhìn bức hình thấy phản cảm, không sai. Và làm chính khách thì phải đối diện với sự “săm soi” của công chúng, Trump hay Putin cũng thế thôi.
Ai ở Quảng Nam- Đà Nẵng đã từng biết, quen hoặc làm việc cùng với ông Nguyễn Xuân Phúc đều có cùng nhận xét, ông là con người thân thiện, gần gũi. Chưa nghe ai nói ông quan cách này nọ. Vì thế chỉ chuyện cái dù mà có những lời bình luận quá đà về ông cũng “có gì đó sai sai”.
Nhưng đây là một đêm tri ân đầy tính chính trị, phản ứng của ông Thu cầm cái dù cho dù là tức thời cũng gây điều tiếng không hay.
Trước khi Thủ tướng lên trao, ông Thu hoàn toàn có thể nói ban tổ chức cho các thanh niên, đoàn viên cầm dù che và đưa các mẹ lên sân khấu, sau đó cầm bằng và dẫn các mẹ xuống; chuẩn bị một người khác cầm dù che cho Thủ tướng.
Xem truyền hình trực tiếp, thấy Thủ tướng đầu trần đi lên sân khấu, tức là ổng không có ý định che dù. Bây giờ mình đứng ngoài, có thời gian mới nghĩ chứ chắc là khi ông Thu xuất hiện làm ông Phúc không ứng xử kịp. Nếu nhạy hơn, Thủ tướng có thể quay lại nói với ông Thu, để tôi cầm dù, anh đi xuống xem ai có dù gọi lên đây 3 người nữa. Lúc đó có chậm đi vài phút nhưng sẽ rất hay!
Nhưng đó là câu chuyện “cờ ngoài bài trong”.
Rốt cục, nếu theo diễn tiến từ đầu chúng ta có trách Thủ tướng một chút đoạn xử lý tình huống chứ không nên quá khắt khe như câu chuyện đang lan truyền.
Obama, Trump hay Putin có diễn không? Diễn! Làm chính khách hay người nổi tiếng cần có lúc diễn, nếu diễn mà mang lại cảm hứng cho công chúng thì chúng tôi chấp nhận chuyện đó.
2. 
Công ty CP Báo Thanh Niên tham gia đêm tri ân Một thời hoa đỏ nhưng chỉ được giao mảng biểu diễn nghệ thuật chứ không phải tổ chức toàn bộ sự kiện. Không thanh minh nhưng nói để biết. Trách nhiệm cũng nên rõ ràng.
Ban tổ chức là tỉnh Quảng Nam đã không tính kỹ phương án. Mùa này bắt đầu mùa mưa, dự báo thời tiết lại có thêm cơn bão nhưng ban tổ chức không chuẩn bị phương án xẩy ra mưa là sai.
Tôi thấy vẫn còn quá may mắn là hôm ấy không có mẹ nào bị gì. Bị gì chắc chết quá!
Ngay cả truyền hình thấy cũng rất bị động, hình ảnh nhòe nhoẹt, để máy nhiều đúp dài và không cần thiết (như đoạn Thủ tướng đi xuống sân khấu). Xét tổng thể thì không thể nói là “thành công tốt đẹp”.
3. 
Cá nhân tôi theo dõi và thấy, ông Nguyễn Xuân Phúc là người có khát vọng, không vun vén cá nhân, tôi tôn trọng và yêu quý ông về điều này, nhưng ông hơi tham việc và hệ thống tham mưu của ông rõ ràng là “có vấn đề”.
Từ việc đoàn xe vào phố cổ cho đến việc này, đều là do cấp dưới. Một việc ông có thể xin lỗi nhưng đến việc thứ hai sẽ rất khó ăn nói. Bộ máy đang bị lỗi. Mà oái oăm làm sao, đều diễn ra trên quê ông.
4. 
Việc này Thủ tướng hoặc ai đó có giận tôi cũng phải nói ra, vì không nói chưa chắc Thủ tướng đã để ý, không để ý thì tác dụng có thể ngược lại.
Đó là việc giới thiệu “Thủ tướng và phu nhân”, lâu nay chỉ dùng để đối ngoại, không nên xuất hiện dày đặc như bây giờ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét