Thứ Sáu, 14 tháng 7, 2017

KHEN MỘT BÀI CHO NÓ CHẾT!

Hồi trước, "phong trào N.V.L" do Tổng bí thư Nguyễn Văn Linh khởi xướng lên cao, anh em làm báo ghét ai thường có câu cửa miệng, đánh một bài cho nó chết.
Lúc đó, mình đã nghĩ khác, không phải đánh mà khen, khen một bài cho nó chết.
Quả thật. Đơn vị nào được khen thì hết đoàn này đến đoàn khác đến tham quan, giao lưu học hỏi... vừa mất thời gian vừa tốn tiền. Chỉ tiếp khách cũng đủ sạt nghiệp. Nhưng chưa xong, sau đó thì thanh tra kiểm tra, thuế má nhảy vô... Không chết mới lạ.
Cá nhân ai được báo khen sau đó bị để ý, "a, mày ngon hả Bưởi", sự nghiệp coi như xong.
*
Hôm qua báo chí tường thuật chuyện cử tri hỏi ông Nguyễn Xuân Anh đại để, có thông tin lãnh đạo TP bị đại gia nào chi phối đúng không? Ông Xuân Anh nói đại ý là không đúng và lý giải ông còn trẻ, sự nghiệp chính trị còn dài không dại gì làm chuyện đó...
Chuyện cũng bình thường thôi, nhưng sau đó nhiều anh, trong đó có cả tác giả bài báo, dẫn link sang fb kèm theo lời mào đầu, ví dụ fb "Tôi yêu Đà Nẵng" viết dẫn: "Hỏi thẳng thắn bà trả lời cũng thẳng thắn..." Thế là có cớ bà con bay vô chém từa lưa...Nội dung bài báo chỉ có tác dụng như thể cái thớt.
Mình định còm để nói về cái lời dẫn "hỏi thẳng trả lời thẳng" đó thế này: " Hỏi đứa học sinh vừa thi xong mần bài hết không, nó trả lời mần hết cả nhưng... nỏ đúng". Định thôi chưa còm.
Nhưng mà Thinh Babel tôi cũng ngứa mồm còm đâu đó, đại ý: "Tự nhiên nhớ mình vào quán, hỏi thứ này thứ khác có tươi không và chưa bao giờ nghe chủ quán nói không tươi".
*
Thấy "triết lý" KHEN CHO NÓ CHẾT của mình đến nay vẫn còn nguyên giá trị huống chi tụi nó nâng cao thêm một bậc, đã khen lại còn khen đểu   

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét