O Xin đẹp hết ý. Nhà o lại ở trên nền đất cao nhất làng. Mỗi lần có lũ,
con nít cả làng lại lên đó trú. Vui như hội.
Năm đó lụt to, làng lại đẻ nhiều nên con nít tập trung quá đông không có
chỗ đứng. Đã thế chú Kỳ là thanh niên trai tráng, lại là con ông chủ tịch xã
cũng lên theo, một mình chú choán chỗ 5 đứa con nít.
Tối lại lũ con nít ngủ say, tôi mở mắt he hé, thấy chú Kỳ bò vô chăn của
o Xin làm cái chăn lùng bùng. O Xin nói tụi hắn chộ tề, chú Kỳ nói chộ kệ hắn,
cái chăn lại lùng bùng nhưng đều đặn hơn.
Bỗng thằng Vinh nhổm dậy la to, bơ làng, chú Kỳ bóp cổ o Xin, bơ làng, o
Xin sắp chết...
Té ra thằng Vinh cũng chưa ngủ.
Cả nhà bật dậy, thắp đèn lên, chú Kỳ đã biến đâu mất, o Xin thì nằm ngủ
như chết. Mạ o Xin nói tắt đèn đi ngủ đi, mấy đứa con nít mớ ngủ. Thằng Vinh
lầm bầm, e ma...
Ít lâu sau o Xin cưới chú Thí, kỹ sư nông nghiệp, con ông chủ tịch
huyện, đám cưới rinh rang. Mạ o Xin mặt mày hớn hở, ngực nở đầy rôm.
Rồi chú Kỳ cũng cưới vợ, một cô bán kinh tiêu (cửa hàng mua bán HTX).
O Xin sinh liền hai đứa con gái.
Vợ chú Kỳ sinh liền 3 đứa con trai.
Mạ chú Thí nói, ba đời bên nội mới mới phát đinh, sinh được chú, nếu chú
sinh toàn con gái thì tuyệt nòi họ Phan. Từ đó sinh ra lùng bùng, bỏ nhau. O
Xin bồng con về nhà mạ đẻ. Năm sau chú Thí lấy vợ, một cô kỹ sư cùng phòng, hai
vợ chồng không con.
Vợ chú Kỳ không thấy đẻ thêm, mạ chú nói tam nam bất phú, phải ráng thêm.
Vợ chú Kỳ đẻ thêm một đứa con trai.
Mạ chú Kỳ lại nói, trong nhà âm đương không hòa hợp, hèn chi làm ăn không
ra, khổ cả đời, phải có đứa con gái nữa. Nhưng không thấy vợ chú Kỳ đẻ nữa. Mạ
chú Kỳ đau khổ lắm.
Lại nói chú Thí không có con nên mạ chú buồn rức, bèn đến nhà o Xin đòi
cháu về. Hai bên gây gỗ. Sinh ra kiện tụng. Ra tòa o Xin nói con ai thì người
ấy nuôi, mạ chú Thí sướng lắm, gật gật. O Xin nói nhưng đây là con tui. Mạ chú
Thí nói mi ngủ với chó hay răng mà đẻ con. Chú Kỳ đứng cạnh nghe thấy, hét lên:
-Tui ri mà mụ nói tui là chó à?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét